Có quan huyện nọ khi về hưu thì trở về cố hương, phát hiện trong nhà có một ông già, bèn hỏi:
– “Lão là ai ?”
Ông già trả lời:
– “Ta là thổ địa của huyện nọ”.
Quan huyện lấy làm sửng sốt, hỏi tiếp:
– “Tại sao lại đến đây ?”
Thổ địa đáp:
– “Bởi vì tất cả các đất đai đều bị ông chiếm đoạt, cho nên bất đắc dĩ tôi mới đến đây với ông”.
Suy tư 263:
Theo truyền thuyết dân gian thì thổ địa là thần quản trị đất đai được người ta thờ cúng, và đúc tượng đặt trước cửa nhà hoặc để nơi quầy tiền, để xin ông phù hộ cho làm ăn phát đạt…
Thổ địa là thần đất, nhưng thần cũng thua các ông quan tham nhũng, nhất là tham những đất đai của bá tánh, hể nơi nào có miếng đất ngon ăn thì tìm cách chiếm đoạt, nơi nào biết có quy hoạch thì ra công văn cưỡng đoạt của bá tánh, làm cho lòng người bất an bất mãn và bất phục.
Khi mà thời buổi tất đất tất vàng thì càng làm cho các ông quan tham nhũng lộng hành thêm, cộng với luật lệ không rõ ràng trắng đen, thế là không những bá tánh khổ mà còn liên lụy đến thổ địa, báo hại thổ địa không có đất để ở thì làm gì có đất để quản.
Người tham nhũng thì bất nhân, bất chính, bất nghĩa, bất lực, bất công.
Bất nhân là không có lòng nhân từ, đi ăn cướp trên đau khổ người người khác, là độc ác; bất chính là tâm địa tráo trở thay trắng đổi đen khi có lợi cho mình, làm trái với đạo đức; bất nghĩa là không có tình nghĩa, bội bạc và sống không có trước có sau; bất lực là không có khả năng làm việc chỉ biết nhờ vào đồng tiền và quen biết để tiến chức; bất công là không có công bằng, lấy quyền hành chèn ép người vô tội, coi đồng tiền nặng hơn công lý và nghĩa tình.
Chưa có ai tham những mà tuyên bố tâm hồn mình rất bình an, nhưng những kẻ tham những sẽ luôn sống trong lo sợ và bất an.
Nguồn: http://nhantai.info